Lò Äá»ng nhá» treo trên lá»a Äã tắt, than ô-liu Äen vẫn bá»c khói lách tách, Äá»ng tác rót trà cÅ©ng ngừng lại, cả cÄn phòng chìm và o tÄ©nh lặng.
Tay áo sÆ¡ mi cá»§a Chung Túc Thạch xắn lên, lá» ra Äoạn cánh tay rắn chắc, là n da trắng lạnh, mạch máu mà u xanh hiá»n rõ.
Má»t lúc lâu sau, anh cá» nén qua cÆ¡n xúc Äá»ng muá»n nắm lấy tay Mạnh Gia, trầm giá»ng nói:
âChá»n má»t ngà y Äi, tôi ÄÆ°a em Äến gặp mẹ.â
Ngoà i dá»± Äoán, phản ứng Äầu tiên cá»§a Mạnh Gia là kinh ngạc thá»t lên:
âTháºt sao?â
Cảm xúc cuá»n trà o vừa dâng lên Äã nhanh chóng lắng xuá»ng như thá»§y triá»u rút, lúc ấy cô má»i thấy có gì Äó không á»n, lại nợ anh thêm má»t ân tình, mà món nợ nà y e rằng không bao giá» trả hết.
Mạnh Gia vá»i xua tay: âChung tiên sinh chá» cần cho tôi biết á» Äâu lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.â
Giá»ng cá»§a Chung Túc Thạch hạ thấp, như sợ dá»a Äến cô:âBên cạnh nghÄ©a trang cạnh chùa Phúc Äiá»n.â
Những nÄm theo Mạnh Duy Quân há»c thuáºt, má»i dá»p giá» vợ trưá»c, ông Äá»u Äến chùa Phúc Äiá»n, sau khi vá» không nói má»t lá»i, lặng lẽ ngá»i trong vÄn phòng Äến táºn ná»a Äêm.
Äà m Tông Hòa cÅ©ng không bao giá» quấy rầy ông và o ngà y nà y.
âCảm Æ¡n anh, Chung tiên sinh.â
Lá»i cảm Æ¡n nà y, so vá»i má»i câu cô nói hôm nay Äá»u chân thà nh hÆ¡n cả. Vì dá»n chứa quá nhiá»u cảm xúc thến nên khi qua chất giá»ng má»m mại cá»§a cô, lại cà ng thêm êm tai Äá»ng lòng.
Chung Túc Thạch khẽ báºt cưá»i, Äoạn tâm tư tá»n phà uá»ng công kia cÅ©ng ÄÆ°á»£c kéo ra khá»i ná»i buá»n vì cô mà anh vưá»ng phải.
Trà Äã rót ÄÆ°á»£c gần ba khắc, Äến khi Mạnh Gia uá»ng Äến cÄng bụng thì gió má»i ná»i lên, mưa cÅ©ng dần tạnh.
Chung Túc Thạch thấy cô Äã ngá»i không yên, vẻ mặt vẫn má»t má»±c lá» Äá» khách sáo, nhưng ánh mắt cứ liên tục liếc ra ngoà i cá»a sá», chá» thiếu Äiá»u khắc chữ âSao trá»i còn chưa tạnh mưaâ lên trán nữa thôi.
Anh không ngá» có má»t ngà y, má»t ấm trà cá»§a mình lại khiến ngưá»i ta uá»ng Äến phát chán. Không phải ai cÅ©ng chen nhau, già nh giáºt Äá» ÄÆ°á»£c bưá»c và o nhà anh, uá»ng trà cá»§a anh.
Mạnh Gia trưá»c mặt Äây chÃnh là ngoại lá».
Anh gá»i má»t cuá»c Äiá»n thoại, dặn tà i xế lái xe tá»i trưá»c hà nh lang ÄÆ°a tiá»u thư Mạnh vá» trưá»ng.
Chung Túc Thạch Äặt Äiá»n thoại xuá»ng, nói: âTá»i nay tôi còn có viá»c, sẽ không tiá» n em nữa.â
Mạnh Gia Äứng dáºy, trong lòng thầm nghÄ© như váºy là tá»t nhất, má»m cưá»i cảm Æ¡n:
âChung tiên sinh còn báºn viá»c mà .â
Chung Túc Thạch nhìn thấu chút tÃnh toán nhá» trong cô, cưá»i nhạt không thà nh tiếng:
âÄi Äi.â
Tà i xế lái xe từ sân sau ra, chá» chừng ba, nÄm phút sau Äã che ô Äứng trưá»c cá»a Äợi Mạnh Gia.
Cô xách túi lên, nói má»t câu là m phiá»n rá»i theo tà i xế ra xe.
Chung Túc Thạch cầm chén ngá»c men lam, vô thức quay Äầu lại, khóe mắt liếc qua khung cảnh mưa phùn gió nhẹ, rÆ¡i và o vòng eo mảnh mai kia.
Cô gái nhá» như váºy, chưa Äầy hai mươi tuá»i mà vẻ Äẹp thanh tú Äó lại hiếm thấy á» Äá»i.
Cá»a xe Äen Äóng lại, bóng dáng cô không còn trong tầm mắt, Chung Túc Thạch má»i như sá»±c tá»nh, thu lại ánh mắt Äang còn vẽ hình bóng cô trong Äầu, chợt thấy trá»ng rá»ng.
Chung Túc Thạch không có mặt, không chỠMạnh Gia cảm thấy thoải mái, mà ngay cả tà i xế cũng nhẹ nhõm hẳn.
Chú Khá»ng qua gương chiếu háºu nhìn cô mấy lần, lần sau tò mò hÆ¡n lần trưá»c. Äiá»u nà y cÅ©ng không trách chú ÄÆ°á»£c, vì chiếc xe nà y xưa nay chưa từng chá» ai là con gái, trừ tam tiá»u thư.
Nhưng Mạnh Gia không má» miá»ng, chú cÅ©ng không dám há»i. Ai mà biết ÄÆ°á»£c cô là tiá»u thư nhà nà o?
Chuyá»n cá»§a Chung tiên sinh xưa nay vá»n không ai ÄÆ°á»£c phép tò mò.
Mạnh Gia thấy chú ngáºp ngừng khó chá»u, má»m cưá»i:
âChú có gì cứ nói Äi ạ.â
Chú Khá»ng ngượng ngùng:
âKhông có gì Äâu, cô Mạnh, chá» là tôi thấy hÆ¡i ngạc nhiên thôi.â
Cô hiá»u ý, nói thay:
âNgạc nhiên vì Chung tiên sinh lại Äá» chú ÄÆ°a cháu vá»?â
âGần như váºy Äó, vì từ trưá»c Äến giá», tôi chưa từng thấy ngà i ấy ÄÆ°a cô gái nà o vá» cả.â
âÃ, chắc là anh ấy thấy cháu Äáng thương thôi.â
Vẻ mặt cá»§a Mạnh Gia, lẫn và o khung cảnh trá»i Äất má»t mù bên ngoà i cá»a xe, má» mỠảo ảo như mưa bụi.
Bằng không thì còn là gì?
Lẽ nà o còn có thỠlà gì? ChỠcó thỠlà ⦠thương hại.
Sau cÆ¡n mưa lá»n, trong không khà ngáºp trà n mùi Äất trá»i ÄÆ°á»£c gá»t rá»a.
Chung Linh và Lưu Tiá»u Lâm cùng tá»±a bên báºu cá»a sá», nhìn Mạnh Gia mảnh mai như liá» u, từ từ bưá»c xuá»ng xe.
âMá Æ¡iâ¦â
Lưu Tiá»u Lâm vừa Äá»nh thá»t ra, Äã bá» Chung Linh chặn lại:
âNà y! Hứa rá»i là phải ra dáng thục nữ, không nói báºy.â
âRá»i rá»i, thì là má»t loại thá»±c váºt váºy. Nhưng Äây là xe cá»§a anh hai cáºu Äấy!â
Chung Linh chá»ng cằm nghá»ch Äám lá xanh trong cháºu:
âTá» Äâu có mù.â
Lưu Tiá»u Lâm xoay ngưá»i nhẹ nhà ng, Äứng cạnh cô:
âTá» Äã nói rá»i, con nhá» Mạnh Gia nà y không ÄÆ¡n giản mà .â
Không ÄÆ¡n giản là chắc chắn, nếu không sao lại liên tiếp dÃnh lÃu Äến anh hai cá»§a cô, Chung Linh nghÄ© váºy.
Nhưng cô không Äoán ra, ngưá»i con gái trông có vẻ Äiá»m Äạm yên á»n ấy, rá»t cuá»c phức tạp Äến mức nà o.
Chung Linh liếc cô má»t cái:
âSao cáºu vui thế?â
âTá» thÃch thôi.â
Lưu Tiá»u Lâm quay lại bà n, tung hứng quả táo trong tay, rá»i nằm xuá»ng ghế sofa, cắn má»t miếng giòn rụm:
âTá» cưá»i là bá»i vì, nếu Mạnh Gia Äã là ngưá»i cá»§a anh hai cáºu rá»i, thì thằng Äà m Dụ kia khá»i mÆ¡ má»ng gì nữa.â
Chung Linh vá»i biá»n há»: âCáºu nói linh tinh gì váºy, sao lại là ngưá»i cá»§a anh tá» ÄÆ°á»£c? Chẳng qua lÃ ÄÆ°a cô ấy vá» thôi mà !â
Lưu Tiá»u Lâm phản bác ngay:
âThôi Äi Anh hai cáºu cái kiá»u ngưá»i không mà ng thế sá»± Äó, mà dá»
gì ÄÆ°a ai Äi Äâu? Cáºu tá»± mà Äếm, Äã từng Äi chiếc xe nà y mấy lần rá»i? Loại chen lên không tÃnh Äấy!â
Chung Linh xẹp giá»ng, ngá»i phá»ch xuá»ng giưá»ng:
âÄÆ°á»£c rá»i, má»t lần cÅ©ng không có.â
Má»t lúc sau cô lại lẩm bẩm:
âNhưng cÅ©ng không thá» vì thế mà nói Äà m Dụ không còn cÆ¡ há»i ÄÆ°á»£c, dù sao anh tá» cÅ©ng sắp ba mươi rá»i.â
Lưu Tiá»u Lâm lắc Äầu, trách cô ngá»c:
âLinh Nhi, cáºu không phải là Äứa trẻ bá» nhà há» Chung nhặt ngoà i ÄÆ°á»ng vá» Äấy chứ?â
âLà m gì mà nói dữ váºy?â
Lưu Tiá»u Lâm giá»ng chắc ná»ch, nói vá»i Chung Linh:
âNgưá»i mà anh cáºu ÄỠý, thì thằng Äà m Dụ kia có mà Äứng sang má»t bên!â
Chung Linh cứng há»ng không nói lại ÄÆ°á»£c, chá» có thá» bá»±c bá»i nói:
âCáºu bây giá» lo giữ chặt ngưá»i ta, chuyá»n Äông tây nam bắc Äá»u lo hết, muá»n gả cho ngưá»i ta Äến thế sao?â
âCÅ©ng chưa chắc, còn phải xem nhà há» Äà m sau nà y thế nà o, nhưng chắc cÅ©ng không thay Äá»i gì nhiá»u Äâu. Nói chung mẹ tá» có má»t cuá»n sá» ghi mấy ngưá»i trạc tuá»i tá», môn ÄÄng há» Äá»i, bà ấy Äá»u ghi hết rá»i. Còn mấy nhà ỠÄá»a phương thì khá»i, mặt còn chưa thấy ấy tá» chẳng thÃch ná»i. Hợp nhất vẫn là Äà m Dụ.â
Lưu Tiá»u Lâm nằm nghiêng trên sofa, cau mà y bà n chuyá»n chung thân Äại sá»±, nhưng giá»ng Äiá»u lại dá»ng dưng, như thá» Äang nói vá» cuá»c Äá»i cá»§a ngưá»i khác.
Chung Linh nghÄ© má»t lát rá»i nói:
âVáºy tức là , cáºu chá» cảm thấy cáºu ấy âhợpâ, chứ không phải âyêuâ.â
Trong mắt cô, Lưu Tiá»u Lâm chẳng qua chá» là xem Äà m Dụ như má»t Äá»i tượng phù hợp sẵn, sẵn sà ng thân thiết vá»i anh ta chá» vì tÃnh toán cho tương lai.
Còn thÃch ư, có lẽ có má»t chút, nhưng chắc chắn không bằng lợi Ãch.
Vì sau cùng, cái sau má»i là thứ có thá» nắm chặt trong tay, thấy rõ, chạm và o ÄÆ°á»£c.
âYêu á?â
Lưu Tiá»u Lâm như thá» vừa nghe thấy từ gì ghê gá»m lắm.
Cô báºt dáºy, nhìn Chung Linh như thá» Äang nhìn sinh váºt thá»i tiá»n sá».
Má»t lúc sau, cô nói:
âCáºu Äúng lÃ ÄÆ°á»£c nuông chiá»u Äến hư rá»i Äấy, tam tiá»u thư ạ.â
Äá»i vá»i ngưá»i như bá»n há», hôn nhân chẳng qua chá» là má»t cuá»c giao dá»ch quyá»n lá»±c. Nói chuyá»n tình cảm, nghe tháºt ná»±c cưá»i.
Lưu Tiá»u Lâm thầm nghÄ©, không biết á» nhà , Chung Linh ÄÆ°á»£c bảo bá»c kiá»u gì, Äến mức chuyá»n nà y mà cÅ©ng chưa chuẩn bá» tâm lý?
Chung Linh giÆ¡ tay vạch má»t ÄÆ°á»ng ngừng trên không trung:
âOK, dừng lại Äi. Kết hôn còn xa lắm, không bà n nữa.â
Lưu Tiá»u Lâm nghe thấy tiếng Mạnh Gia má» cá»a phòng bên cạnh, nghiêng Äầu nói vá»i Chung Linh:
âÄi Äi, Äến lượt cáºu rá»i Äó.â
Chung Linh chá»ng tay và o hông Äứng dáºy:
âLần sau Äà m Dụ còn dám sai vặt tá» nữa, tá» sẽ ném cái nà y vô mặt cáºu ta!â
Cô giáºn dữ bê há»p cam trên bà n Äi vá» phÃa phòng Mạnh Gia, má»t tay rảnh Äá» gõ cá»a:
âMạnh Gia, tá» và o ÄÆ°á»£c không?â
Mạnh Gia xoay ngưá»i lại, bá» khà thế nghiêm trá»ng cá»§a Chung Linh là m ngÆ¡ ngác:
âÄÆ°Æ¡ng nhiên ÄÆ°á»£c chứ.â
âTá» là ngưá»i ÄÆ°á»£c nhá» chuyá»n lá»i, Äà m Dụ nhá» tá» ÄÆ°a cái nà y cho cáºu, quà cáºu ta tặng.â
Vừa nói, Chung Linh vừa tháo lá»p gói há»p, bên trong là má»t chiếc túi Mini Kelly khóa và ng cá»§a Hermès, mà u trắng bÄng, da cá sấu bóng, vân da tuyá»t Äẹp.
Mạnh Gia hÆ¡i hé môi, vẻ mặt không hiá»u:
âTại sao lại tặng mình cái nà y?â
Vừa ra tay Äã là món quà Äắt giá thế nà y.
Chung Linh Äẩy há»p vá» phÃa cô:
âCáºu ta muá»n theo Äuá»i cáºu Äấy. Äà m Dụ Äã Äến há»i thÄm má»t vòng á» há»c viá»n các cáºu, há»i xem cáºu thÃch gì, nhưng mấy bạn cùng lá»p ai cÅ©ng không biết. NghÄ© tá»i nghÄ© lui, cáºu ta Äà nh là m theo kinh nghiá»m cÅ©. Không hợp ý cáºu à ?â
Ngoà i giá» há»c, Mạnh Gia hầu như Äá»u á» thư viá»n, lại Ãt thân thiết vá»i ai, viá»c bạn bè không hiá»u cô cÅ©ng là bình thưá»ng.
Mạnh Gia nhÃu mà y:
âHợp ý mình là m gì? Mình vá»i cáºu ta có quen biết gì Äâu.â
Chung Linh cưá»i lắc Äầu:
âChuyá»n nà y không lạ, cáºu ta từ trưá»c Äến giá» vẫn tán gái kiá»u váºy mà .â
âVáºy phiá»n cáºu giúp mình trả lại nhé?â
Mạnh Gia nhìn món Äá» xa xá» kia thấy bức bá»i trong lòng.
Vưá»ng vÃu cháºt chá»i, lại thêm má»t món khiến ngưá»i ta khó lòng dứt khoát. Ai thèm cái túi cá»§a cáºu ta chứ?
Chung Linh nhún vai:
âTá» chá» nháºn nhiá»m vụ ÄÆ°a táºn tay cáºu thôi, muá»n trả lại thì tá»± Äi tìm cáºu ta mà nói.â
âMình sẽ tuyá»t Äá»i không Äi.â
âThế thì hết cách rá»i.â
Mạnh Gia mÃm môi, suy nghÄ© và i giây:
âCáºu ta nói tặng cho mình rá»i, Äúng không?â
âÄúng.â
âVáºy mình có quyá»n xá» lý nó chứ?â
Chung Linh không hiá»u cô Äá»nh là m gì, nhưng lý lẽ nà y chẳng sai, nên gáºt Äầu.
Mạnh Gia má» ngÄn kéo lấy ra chiếc kéo, má» khóa và ng ra, vung tay cắt hai ÄÆ°á»ng lá»n.
Trong ánh mắt trá» mắt lặng ngưá»i cá»§a Chung Linh, cô tiá»n tay láºt nắp há»p lót phÃa dưá»i, quẳng cái túi như rác thải ra ngoà i cá»a ký túc.
Mạnh Gia má»m cưá»i quay Äầu lại, phá»§i phá»§i bụi trên tay:
âMình xá» lý xong rá»i.â
Giây phút ấy, cô như má»t Äứa trẻ vừa chiến thắng, Äôi mắt sáng rá»±c lên thần thái khó tả, vừa hoạt bát vừa linh Äá»ng. Khoảnh khắc ấy, Chung Linh khắc ghi trong lòng suá»t nhiá»u nÄm.
Lâu Äến mức sau nà y Mạnh Gia Äã không còn á» Bắc Kinh nữa, lặng lẽ biến mất khá»i vòng tròn quen biết cá»§a há».
Nhưng cô vẫn thưá»ng bá» nhắc Äến, ngưá»i ta chá» biết lá» má» rằng Äó là cô gái từng khiến Chung tiên sinh ngá»i trên thần Äà i kia Äá»ng lòng phà m tục, nuôi bên cạnh hÆ¡n hai nÄm, vì sá»§ng ái mà suýt gây nên sóng gió.
Má»i lần nghe ngưá»i ta bà n tán, Chung Linh Äá»u phải lên tiếng:
âÄừng vá»i Äá»nh nghÄ©a cô ấy bằng suy Äoán vô cÄn cứ, Mạnh Gia chá» là chÃnh cô ấy.â
Má»t cô gái sá»ng theo cảm tÃnh, không thÃch là sẵn sà ng cắt phÄng túi mấy trÄm triá»u, chẳng há» do dá»±.
Pháºt có nói, tà i sắc là dao bén, ngưá»i Äá»i tham luyến không rá»i.
Ngưá»i có thá» kháng cá»± cám dá» tiá»n tà i không phải không có, chá» là vô cùng hiếm. Nhưng trưá»c mắt cô, chÃnh là má»t ngưá»i như váºy.
Chung Linh nhìn cô, biết Äiá»u kiá»n váºt chất cá»§a Mạnh Gia không há» dư dả, váºy nên cô chá» có thá» là ngưá»i già u có vá» tinh thần.
Dù ấn tượng Äầu tiên cá»§a Mạnh Gia khiến ngưá»i ta nghÄ© Äến má»t cô gái môi há»ng rÄng trắng, dá»u dà ng nết na, thì táºn sâu trong cá»t tá»§y, vẫn là má»t tâm há»n tá»± do rá»±c rỡ không ngừng cháy sáng.
Äừng ai cá» gắng giải mã cô ấy. Những lá»i Äá»n Äoán rải Äầy thá» phi, cÅ©ng không thá» tạo nên má»t Mạnh Gia trá»n vẹn.
Chung Linh không kìm ÄÆ°á»£c, lắc Äầu vá» tay khen:
âCáºu Äúng là Äá»nh tháºt.â
âTiá»n cá»§a thứ khá»n thôi mà ,â Mạnh Gia má»i cô ngá»i, âChung tiá»u thư, có uá»ng nưá»c không?â
Chung Linh chìa hai tay ra, kiá»u dáng như má»t buá»i há»i nghá» ngoại giao:
âGá»i tá» là Chung Linh.â
Mạnh Gia cÅ©ng ÄÆ°a hai tay ra nắm lấy, má»m cưá»i:
âÄÆ°á»£c, Chung Linh muá»n uá»ng nưá»c không?â
âMuá»n má»t cá»c.â
Trong lúc Mạnh Gia Äi rá»a cá»c, Chung Linh Äảo mắt nhìn quanh phòng cô, chÄn thêu mà u be nhạt, rèm cá»a sá»c xanh, ban công trá»ng mấy cháºu sen, bà n há»c gá»n gà ng Äầy sách vá», cả cÄn phòng phảng phất hương sen nhẹ nhà ng, sạch sẽ và thanh nhã.
Mạnh Gia mang nưá»c Äến, kéo ghế ngá»i bên cạnh:
âSao cáºu lại giúp Äà m Dụ chuyá»n nà y?â
Chung Linh giải thÃch:
âTụi tá» lá»n lên cùng nhau và là bạn rất thân, hÆ¡n nữa lần trưá»c tá» nợ cáºu ta má»t ân tình.â
âÃ, cả cô Lưu phòng bên cạnh nữa Äúng không?â
Mạnh Gia ÄÆ°a tay chá» há»i.
Chung Linh cưá»i ranh mãnh:
âCòn có anh hai cá»§a tá» nữa, chẳng phải cáºu cÅ©ng quen anh ấy rá»i sao?â
âAnh haicá»§a cáºu là Chung…â
Cô gái há»n nhiên trưá»c mặt há» mang há» Chung, gia thế hiá»n hách, Mạnh Gia chợt nháºn ra, trong Äầu hiá»n lên gương mặt ÄÆ°á»ng nét ưu tú cá»§a Chung Túc Thạch, chân mà y ráºm Äen, sá»ng mÅ©i cao vút.
Chung Linh gáºt Äầu:
âÄúng, chÃnh là ngưá»i vừa ÄÆ°a cáºu vá» Äấy.â
Mạnh Gia á» má»t tiếng, không muá»n nói nhiá»u vá» Chung tiên sinh, giá»ng nhạt:
âHóa ra là anh cá»§a cáºu.â
âWow, thế mà cáºu lại… gá»i thẳng tên anh ấy rá»i hả?â
Chung Linh Äảo mắt trêu chá»c, xoay ly nưá»c trong tay.
âKhông có Äâu, tá» gặp Chung tiên sinh là sợ chết khiếp, Äâu dám bá» kÃnh ngữ.â
Mạnh Gia mÃm môi, khóe môi mang theo má»t nét sợ hãi tá»± nhiên. Cô thẳng thắn thừa nháºn.
Bá»i vì, những chuyá»n kiá»u tin Äá»n ái muá»i, cÅ©ng cần phải có thân pháºn cân xứng. Nếu không thì sẽ bá» hiá»u lầm là cá» tình lợi dụng, Äu bám quyá»n thế.
Mạnh Gia biết mình không Äá»§ tư cách. Nhưng Ãt nhất, cô có thá» giữ ÄÆ°á»£c má»t danh tiếng trong sạch. Má»t ánh mắt lấp lá»ng, má»t lá»i nói nưá»c Äôi, Äá»u có thá» khiến ngưá»i ta hiá»u sai. Cô rất ghét Äiá»u Äó.
Vẻ cÄng thẳng cá»§a cô lúc nà y, hoà n toà n trái ngược vá»i khà thế mạnh mẽ khi nãy cắt chiếc túi Hermès, khiến Chung Linh cưá»i nghiêng ngả, vá» bà n:
âTá» nhìn ra rá»i, cáºu sợ anh ấy tháºt Äấy!â
Cưá»i xong cô lại hạ giá»ng nói nhá»:
âVáºy là chúng ta lại có thêm má»t Äiá»m chung.â
âGì cÆ¡?â
âTá» cÅ©ng sợ anh hai tá» lắm.â
Mạnh Gia che miá»ng ngạc nhiên:
âLà em gái mà cÅ©ng sợ sao?â
Dù mấy ông bác nhà cô ngoà i Äá»i có hung dữ thế nà o, thì vá»i ngưá»i nhà cÅ©ng không Äến mức ra oai. Mạnh Gia chưa bao giá» sợ há» cả.
Chung Linh bÄ©u môi, chá» cần nhắc Äến là ná»i da gà :
âSao lại không sợ ÄÆ°á»£c?â
Rá»i cô ká» chuyá»n há»i lá»p chÃn.
Khi ấy Chung Linh vẫn còn nghá»ch ngợm, lén Äeo chuá»i vòng há» phách cá»§a mẹ Äến trưá»ng, hạt nhá» nhá» Äeo lên rất Äẹp. Trong giá» thá» dục tháo ra, quay lại thì không thấy Äâu, cuá»i cùng tìm thấy trong ngÄn bà n cô bạn ngá»i cạnh, cả há»p nhung cÅ©ng còn nguyên.
Chung Linh tức quá, láºt bà n mắng bạn là Äá» Än trá»m. Nhưng cô bạn kia cÅ©ng oan ức, tháºt sá»± không lấy, bá» Äám Äông chá» trÃch Äến mức báºt khóc, mấy hôm không Äến lá»p.
Mãi sau má»i có má»t nam sinh vì sợ má»i chuyá»n Äi xa, má»i dám ra nháºn là mình nhặt ÄÆ°á»£c há»p ngoà i hà nh lang, tiá»n tay bá» và o chá» Äó.
Chung Linh biết mình sai, nhưng vì sÄ© diá»n không chá»u nháºn lá»i, còn mạnh miá»ng nói:
âCÅ©ng Äâu phải tá» vu oan cho cô ta.â
Hôm Äó Äúng lúc Chung Túc Thạch có nhà , mắng cô má»t tráºn:
âLén lấy Äá» cá»§a ngưá»i lá»n Äem Äi khoe là sai thứ nhất; chưa rõ ngá»n ngà nh Äã vu khá»ng bạn há»c là sai thứ hai; sau khi biết sá»± tháºt còn không xin lá»i là sai chá»ng sai.â
Anh còn ÄÃch thân ÄÆ°a Chung Linh tá»i trưá»ng, bắt cô Äứng trên bục giảng xin lá»i cô bạn kia má»t cách trá»nh trá»ng.
Chung Linh không thá» quên hôm Äó mình nuá»t nưá»c mắt ngá»i lại chá» thế nà o. Anh hai cô tháºt quá Äáng!
Mạnh Gia nghe xong thì cảm thán, chá» và o cháºu sen trên bá» cá»a sá»:
âSen ÄÆ°á»£c gá»i là quân tá», nhân cách Chung tiên sinh Äúng là ngay thẳng.â
Nhưng lúc nói câu nà y, trong Äầu cô lại hiá»n lên hình ảnh Chung Túc Thạch sau khi uá»ng rượu, nắm tay cô không buông, vẻ phong nhã có thêm phần ngông nghênh.
Chung Linh nhún vai:
âCáºu bảo tá» không sợ ảnh sao ÄÆ°á»£c? Sợ chết Äi ÄÆ°á»£c.â
Mạnh Gia nghiêng ngưá»i vá» phÃa cô:
âChắc giá» Chung tiên sinh Äang hắt hÆ¡i liên tục á» nhà .â
Hai cô như Äang bà n chuyá»n tuyá»t máºt, tá»± nhiên kéo gần khoảng cách.
Mãi Äến khi tà i xế gá»i Äiá»n bảo Äã Äến dưá»i lầu, Chung Linh má»i rá»i ký túc xá.
Mạnh Gia tiá»
n cô ra hà nh lang:
âTạm biá»t.â
âỪ, cáºu và o Äi nhé.â